Khó xử giữa chồng và mẹ đẻ
on 15th Tháng Chín 2015
| 1151 views

Ngày về Việt Nam của mẹ gần đến, tôi không biết phải làm sao để bước tiếp con đường này. Tôi là chỗ dựa duy nhất của mẹ lúc về già, nếu bỏ mẹ sống bơ vơ một mình, cả đời tôi không thể tha thứ cho bản thân được.

Sinh ra trong một gia đình tan vỡ, tôi là tất cả của mẹ, mẹ cũng là tất cả của tôi. Trước khi đi du học ở tuổi 19, tôi không phải làm việc nhà vì công việc duy nhất là học. Mẹ vừa là cha, vừa là mẹ, tảo tần lo cuộc sống, tất tả với từng miếng cơm, ly nước ở nhà. Khi tôi đi du học có thể làm việc 56 tiếng mỗi tuần và học xong chương trình bốn năm chỉ trong hai năm rưỡi bởi niềm vui và sự tự hào của mẹ là động lực những khi tôi gặp khó khăn nhất trong cuộc sống này.

Sau khi ra trường, tôi kết hôn rồi ở lại nước Mỹ, bảo lãnh mẹ sang sau khi sinh con đầu lòng được hai ngày tuổi, mọi sóng gió bắt đầu từ đây. Chồng tôi được lòng nhiều người khác, tuy nhiên anh chỉ hiểu những gì người ta nói ra, còn nếu không ai nói anh không hiểu và cũng không phải người khéo miệng. Mẹ tôi thì không, ngoài miệng lúc nào cũng nói chỉ qua chơi nhưng tôi hiểu rõ mẹ rất muốn sống chung với con cháu, như một lần lỡ miệng mẹ đã tam su tham kin. Vì tự ái, cũng như tự trọng không muốn mang tiếng sống nhờ con, mẹ không thể nào nói ra nguyện vọng của mình.

me-chong-nang-dau3

Ảnh tin moi nhat trong ngay

Không giấy mực nào có thể tả hết được thời gian bốn năm qua, vài tuần là gia đình tôi có chuyện một lần, không mẹ với con gái thì mẹ vợ với con rể, không khí trong nhà ảm đạm vô cùng. Có những chuyện rất nhỏ nhưng mẹ hay trách móc, chồng tôi không thấy mình có lỗi nhưng cũng xin lỗi cho qua làm mẹ lúc nào cũng nghĩ con rể không thương mình. Là người ở giữa tôi khó xử vô cùng. Anh rất sợ mẹ tôi giận nên cũng khá ngon ngọt với mẹ nhưng là người nhạy cảm, tôi có thể cảm nhận được anh không muốn gần gũi với mẹ tôi. Nói một cách khác, anh đối với mẹ tôi là vì trách nhiệm chứ không có tình cảm.

Có lần tôi nói với anh: Con của bạn anh, em cưu mang, cho ở nhà mình mới có mấy tháng mà anh quý vô cùng. Còn đối với mẹ em, tuy anh cũng lễ phép nhưng sao em không thấy có chút tình cảm nào cả. Anh bảo nhiều khi mới thấy thương mẹ một chút thì mẹ lại gây chuyện, vì thế bao nhiêu thiện cảm cứ mất đi. Có lẽ vì anh không có tình cảm với mẹ tôi nên khi nóng giận không nghĩ đến cảm xúc của bà, chỉ biết đối phó.

Hồi trước mỗi lần mẹ giận, có lúc anh tự giác xin lỗi, khó nhất là vì anh cảm thấy mình không có lỗi mà phải xin. Riết rồi đôi khi tôi phải năn nỉ để anh đi năn nỉ mẹ. Dĩ nhiên là giọt nước cũng có lúc tràn ly, đến một lúc ai cũng mệt mỏi chẳng muốn năn nỉ đối phương nữa, đó là lúc mẹ tôi dọn đồ đi. Nói về chuyện dọn đồ, mỗi lần mẹ bực mình là dọn đồ, ngay cả khi những chuyện nhỏ đụng chạm chén bát trong nhà cũng đòi dọn đồ đi, kêu người này, người kia đến. Chồng tôi lại là một người sĩ diện nên những lúc đó tôi ước gì có kết liễu mạng sống của mình cho rồi vì áp lực tứ phía, không thể nào chịu nổi.

Cách đây bốn tháng, vào lúc sóng gió nổi lên, tôi quá mệt mỏi không muốn năn nỉ và muốn mẹ có khoảng lặng cho riêng mình nên để mẹ đi. Mẹ đến nhà chị gái mình ở. Được một thời gian, mẹ đi giữ con cho người ta. Mỗi lần nghĩ đến mẹ, nghĩ đến sự cực khổ về thể xác cũng như sự cô đơn về tâm hồn của mẹ là tôi lại đau lòng. Không đêm nào tôi ngủ ngon giấc, dần dần cảm thấy khoảng cách giữa mình với chồng ngày một lớn. Tôi không hề có hứng thú nói chuyện với anh, cũng không tìm thấy được niềm vui tâm sự trong cuộc sống vợ chồng. Anh là người rất tự tin nên chắc cũng không ngờ rằng tôi không cảm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.

Sau bốn tháng, tôi muốn dẫn con đi gặp mẹ vài tuần trước khi mẹ về Việt Nam và anh xin đi theo. Chuyện đó làm tôi khá cảm động nhưng mỗi lần nhìn thấy mẹ mình lòng tôi xót xa khôn tả. Trong lúc anh đưa mẹ về, tôi nói hay là anh nói mẹ về ở với mình đi, đừng đi về Việt Nam nữa, anh liền hỏi lớn lên rằng: “Em nói thiệt đó hả”. Câu hỏi đó của anh khiến tôi bàng hoàng và cũng hiểu ra được thiện chí của anh đối với mẹ mấy ngày vừa qua chỉ là trách nhiệm. Anh chưa bao giờ muốn tiếp tục sống chung một mái nhà với mẹ tôi.

Ngày về Việt Nam của mẹ gần đến, tôi không biết phải làm sao để bước tiếp con đường này. Tôi là chỗ dựa duy nhất của mẹ lúc về già, nếu bỏ mẹ sống bơ vơ một mình, cả đời tôi không thể tha thứ cho bản thân được.

Tags: truc tiep xsmb xổ số miền bắc | xem tuổi vợ chồng theo ngày tháng năm sinh - Phong thuy | lịch âm | coi tuổi | tử vi trọn đời | xem tu vi | XSMB thu 2